| 
				Đây Cu Tai "Em Cu Tai ngả 
				trên lưng mẹ ơi""Mai sau con lớn làm người tự do"
 Tự do ! Tự do !Tiếng hát vang rừng
 đất đá cũng thơm tho.
 Điềm ơi Hoàn ơi
				(*)Ta hát ta hát
 Lòng say ngất trời.
 Điềm ơi Hoàn ơiTa đây Cu Tai
 Vươn vai bước dài
 Đường quang gió lộng.
 Nhưng kìa gió 
				xoáyĐường quang bước khựng.
 Đầy đường mặt 
				dầyXe phóng vèo vèo
 Đè phăng khát vọng
 Tự do lăn queo
 Nhạc thơ đắng họng.
 Bản thảo thì 
				cướpSách vừa ráo mực
 Quăng ngay máy nghiền
 Ơi Hoàn ơi Điềm
 Câu hát ngày xưa
 Hát xạo hát lừa
 Quả tìm nắng hạ
 Đen quánh bùn nhơ.
 Cu Tai bảo mẹ:- Nó thì láu thế
 Me con mình khờ.
 Me cười nhỏ nhẹ
 - Con chớ làm ngơ !
 CHIÊU HẢI TẦN
				(*)
				Chú thích: Nguyễn Khoa Ðiềm, Trần Hoàn.   | 
				Đấy cũng Cu Tai(Lời ru trên lưng)
 
				  
				Ông Cu Tai ngự trên 
				lưng Nhân DânÔng ngồi cho oai, không chịu rời lưng Mẹ.
 Lưng ghế thì to mà lưng Mẹ nhỏ,
 Ông ru Mẹ ngủ, để các ông yên.
 Sông núi ngã nghiêng,
 Giấc ngủ Mẹ nghiêng.
 
				"Giặc Mỹ" 
				rót đô la vào như con suối,Các ông bỏ túi, các ông cầm còng.   Ai mà thức dậy, "vung 
				chày" là xong !
 
				Từ trong đói khổ 
				ông ra chiến trường,Từ trong đại thắng ông vào Trung ương.
 Quan Văn hóa và quan Tư tưởng   Tay ông hốt bạc, miệng ông ... 
				lập trường !
 
				***    
				 Mẹ nuôi A Cay, vừa 
				Cay vừa ĐắngCu Tai thành Tai Vạ, Tai Ương !
 Con mơ cho con, cho bè cho đảng,
 Mẹ vẫn lưng còng một nắng hai sương.
 
				"Ngủ cho ngoan, Mẹ 
				ơi,Tác giảNgủ cho ngoan Mẹ hỡi !"
 Ngự trên lưng Mẹ, con vô Thiên đường.
 Mẹ mà thức dậy,
 Con cho "lên ... Phường" !
 
				
				TÂN HẢI TRIỀU
   |